Cổ Tông Trần không nói gì, nhìn qua Lục Bắc rồi lại nhìn Lục Đông, quả thật là có lý như vậy.
“Thật nực cười, ta bảo ngươi theo dõi Nữ tử kia, không phải vì mỹ sắc, mà là vì nam tử bên cạnh nàng.” Lục Đông trầm giọng nói.
Cổ Tông Trần trong lòng thắt lại, nhớ lại cảnh tượng gặp gỡ vào ban ngày, suy nghĩ kỹ lại, thanh niên kia mày râu bay bổng, Dung mạo thật sự không tầm thường, có thể gọi là Nhân Trung Long Phượng.
“Nếu ta không nhìn nhầm, hắn chính là Lục Tây rồi!”
“Lục Tây?!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây