Nhưng khi nàng vừa bước lên sân, ánh mắt của tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn vào tay nàng.
Liên Mộ cười chào hỏi Địch Hưng đối diện: “Địch sư huynh, lại gặp mặt rồi.”
Nhìn thấy tay nàng, vẻ mặt vốn bình tĩnh của Địch Hưng xuất hiện một tia rạn nứt: “...”
Hai tay Liên Mộ dính đầy bùn đen ẩm ướt, trên giày cũng dính đầy bùn, mỗi bước đi đều để lại dấu chân, quần áo cũng dính đầy bụi, như vừa lăn lộn trên đất.
Tạo thành sự tương phản rõ rệt với Địch Hưng sạch sẽ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây