Luồng khí tức đó vốn thuộc về nó, nhưng hiện tại lại chạy đến trên người Liên Mộ, nó hiểu ra, lập tức dùng một đôi mắt xanh lục u ám nhìn chằm chằm nàng.
Nhưng Liên Mộ không hề chú ý đến những chuyện này, nàng nhặt những chiếc túi thơm rơi vãi đầy đất, xếp từng cái một, ngẩng đầu nhìn về phía góc khác, lò sưởi đã tắt, phía trên còn có tàn dư linh lực hệ thủy rõ ràng.
Liên Mộ: “?”
Nàng lại nhìn ra ngoài cửa sổ một vòng, không có gì cả, có thể xác định Ứng Du không để lại bất cứ thứ gì cho nàng, nhưng hắn hẳn là đã đến.
Đến đây làm gì, chuyên môn đến dập tắt lò sưởi của nàng sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây