Liên Mộ nghe giọng nói này có chút quen, không nghĩ nhiều, trực tiếp giữ hắn lại.
Người kia cũng sửng sốt một chút, theo bản năng giãy giụa, thấy không thoát được mới ngẩng đầu lên nhìn, vừa hay đối diện với Liên Mộ.
“Ơ... cô nương, là ngươi à?”
Liên Mộ nhìn gương mặt này, có chút không nhịn được: “Ngươi... giang hồ bịp bợm?”
“Không ngờ cô nương còn nhớ ta.” Ninh Tầm trợn to mắt: “Nhưng ta hiện tại không có thời gian ôn chuyện với cô nương...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây