Thiên Tùng Thời sững người, thanh kiếm này vậy mà lại không bị hắn khống chế.
Ứng Du hơi nghiêng đầu, thanh phi kiếm còn lại cũng dừng lại, nó đã đâm ngược về phía Thiên Tùng Thời.
Thiên Tùng Thời thấy vậy, lập tức buông lỏng tay, hắn mạnh mẽ cộng hưởng song kiếm, mới miễn cưỡng thu hồi song kiếm vào trong vỏ, khi kiếm vào vỏ lại đẩy lui hắn vài bước.
“Hai chiêu đã qua rồi, ngươi còn muốn tiếp tục sao?” Ứng Du nói.
Thiên Tùng Thời nắm chuôi kiếm, hắn thấy kinh ngạc, không phải hắn gặp ảo giác, vừa rồi kiếm của hắn đúng là bị người khác khống chế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây