Hắn ta rất muốn hỏi cho rõ ràng, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào.
Bây giờ tâm trạng Ứng Du đã rất tệ, nếu hắn ta lại hỏi mấy câu không nên hỏi, thì có lẽ sẽ khiến Ứng Du càng thêm phiền lòng.
Giang Việt Thần định bảo hắn quay về nghỉ ngơi, dù sao hắn cũng không cần phải tham gia đại hội tiên môn, hắn không cần phải tốn sức đến sân tỷ thí náo nhiệt này.
“Thính Chu, không bằng ngươi quay về trước đi, ta sẽ canh chừng ở đây, ngươi không cần phải lo lắng.” Giang Việt Thần nói.
“Xin lỗi, đã khiến các ngươi lo lắng.” Ứng Du nhắm mắt lại: “Ta…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây