“Sau đó, có một ngày, ta nằm mơ thấy một người, người đó sẽ cười với ta, ở bên cạnh ta, người đó sẽ tâm sự vui buồn với ta, coi ta là người nhà thật sự. Trong mơ, hình như ta đã sống hết một đời, ta càng lớn, thì một số ký ức càng rõ ràng.”
“Cuối giấc mơ đó, ta nhìn thấy thân thể nàng tan biến, trước khi rời đi, nàng cười nói với ta, 'chúng ta chỉ có thể đi cùng nhau ở kiếp sau’. Ta tin rằng nàng là người thật sự tồn tại trong cuộc đời ta, nên ta tiếp tục sống, ta đợi ngày gặp lại nàng, ta muốn có một người nhà.”
Liên Mộ mím môi, vẻ mặt nàng hơi cứng nhắc, không ngờ nàng chỉ thăm dò một chút mà đối phương đã nói hết.
Nàng thấy may mắn vì mình đã bịt mắt hắn, nếu không, hắn sẽ thấy được sơ hở của nàng sau khi hắn thấy nàng.
Liên Mộ: “Ngươi đã tìm được người Thanh Huyền Tông, chẳng phải bọn họ là người nhà của ngươi sao? Tuy ngươi không tìm được nàng, nhưng ngươi đã có thêm bạn bè và người nhà mới trên đường đi. Có lẽ giấc mơ đó là ý trời, nó chỉ dẫn ngươi tiếp tục sống, rồi cho ngươi có được tất cả những thứ hiện tại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây