Mộ Dung Ấp mặt không đổi sắc: “Sao, ngươi ghen tị à?”
Thành Lăng: “Ta sẽ không ghen tị với kẻ tàn phế.”
Mộ Dung Ấp: “Không sao, ta cho phép ngươi ghen tị.”
Thành Lăng cau mày, hắn ta vừa định lên tiếng thì nghe thấy tiếng bước chân trầm ổn bên ngoài doanh trại, là đang đi về phía này.
Những người khác cũng phát hiện ra, cùng lúc đó, còn có uy áp mạnh mẽ và uy nghiêm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây