Văn Quân: “Không cần ngươi, hãy giữ mạng nhỏ của ngươi để tiếp tục cãi nhau với đội trưởng các ngươi đi.”
Trường Tôn Ly: “Ngươi tưởng ta muốn mạo hiểm vì người các ngươi sao? Ta chỉ không muốn nợ ân tình Quy Tiên Tông mà thôi, một mạng đổi một mạng, ta không nợ ngươi, Văn Quân.”
Hắn ta cũng ngự thể bay lên, hắn ta còn xông lên trước Văn Quân, sau khi có bài học trước đó, cuối cùng hắn ta cũng đã cẩn thận hơn rất nhiều, hắn ta chú ý đến bốn phương tám hướng, né tránh ma vật đang lao về phía mình.
“Sư tỷ, ta cũng nên đi rồi.” Văn Quân nói.
Thu Hành cau mày…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây