Ứng Du khẽ cong ngón tay, ánh mắt hắn ta có chút né tránh: “Không có gì. Sư phụ, kỳ nghệ của người rất cao siêu, đồ nhi không thể nào thắng người.”
Giải Vân Sơn: “Ngươi xem, ngươi cũng không biết giả vờ bình tĩnh lúc nói dối.”
Ứng Du: “Sư phụ… người biết rõ ta muốn xem Thạch Lưu Ảnh của tông môn, vậy mà người còn cố ý giữ ta ở đây để chơi cờ với người.”
Giải Vân Sơn nghe thấy giọng điệu có chút oán trách của hắn ta, không khỏi bật cười: “Bây giờ ngươi đã lớn, ngươi còn thấy phiền khi ở cùng sư phụ sao?”
Ứng Du: “Đồ nhi không có ý đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây