“À đúng rồi, nhìn bộ dạng nghèo kiết xác này của ngươi, là kiếm tu đúng không? Trước kia ta cũng là kiếm tu, bây giờ không phải nữa rồi, cố gắng tu luyện nhé đồng tu, sau này cùng ta bán hạt dẻ làm giàu.”
Liên Mộ: “...”
Thì ra không phải kiếm tu nào cũng giàu có, mà là kiếm tu nghèo đều chuyển nghề hết rồi.
Đúng như chủ quầy hàng hạt dẻ đã nói, phía trước có một cửa hàng có mặt tiền đơn sơ, bên trên treo mấy chữ “Đại hội săn ma thú”, chữ viết quá xấu, trước kia nàng tới đây cũng không chú ý tới.
Chiêu mộ người một cách công khai như vậy, chắc chắn là công việc đàng hoàng.
Trước cửa hàng không có mấy người, Liên Mộ hăng hái xông vào, chỉ thấy một người ngồi trước bàn, lười biếng xoay bút chơi.
“Xin chào, ta muốn đăng ký đại hội săn ma thú.” Liên Mộ trực tiếp nói rõ mục đích của mình.
Cây bút trên tay người nọ “cạch” một tiếng rơi xuống, nhìn nàng, hét lên một tiếng: “A! Sao ngươi tới đây lại không đeo mặt nạ! Bị phát hiện thì làm sao bây giờ!?”
Hắn che mắt mình lại, lấy một cái mặt nạ từ bên cạnh, đeo lên mặt nàng: “Xong rồi. Tiểu hữu, ra ngoài đừng có hấp tấp như vậy, làm nghề này của chúng ta, bại lộ bản thân không phải là chuyện tốt.”
Liên Mộ: “...”
Bây giờ nàng có chút nghi ngờ rồi.
“Ngươi muốn tới đăng ký đại hội săn ma thú sao?” Người nọ nói, “Đây không phải là công việc mà người bình thường có thể làm, phải là tu sĩ chịu được khổ.”
Liên Mộ: “Bản thân chính là tu sĩ tiên môn, chịu khổ nhọc, siêng năng làm việc.”
Người tự xưng là tu sĩ tiên môn nhiều vô số kể, người nọ cũng lười hỏi Liên Mộ là người của tông môn nào, nhìn bộ dạng giản dị của nàng, chắc chắn là tu sĩ của tiểu tông môn không có tiếng tăm gì.
Nhưng nhìn cũng rất tự tin, giống như có chút thực lực.
Người nọ đánh giá nàng từ trên xuống dưới, cuối cùng nói: “Đại hội săn ma thú không hạn chế thân phận của người tham gia, bất kể xuất thân tông môn hay cao thấp linh căn đều có thể tham gia, chỉ là có chút nguy hiểm, hơn nữa điều kiện đối với các ngươi là đệ tử tiên môn mà nói, thì hơi kém một chút.”
Nghe thấy hai chữ “kém cỏi”, Liên Mộ bắt đầu lo lắng tin tức mà mình nghe được lúc trước có phải là thật hay không, lỡ như liều mạng mà lại không có mấy đồng, vậy thì nàng sẽ lỗ to.
“Điều kiện gì?”
Người nọ xòe tay ra, nói: “Một lệnh bài treo thưởng bắt đầu từ năm ngàn linh thạch, ngươi có thể tự mình kiếm hoặc là gia nhập với chúng ta, sau khi ký kết khế ước, tiền thưởng chúng ta chia ba bảy, nhưng mỗi tháng có thù lao cố định, một tháng một vạn năm ngàn linh thạch, ngươi phải nhận lệnh bài treo thưởng mà chúng ta chỉ định. Nếu tự mình làm, toàn bộ tiền thưởng sẽ thuộc về ngươi, không liên quan gì đến chúng ta.”
“Ở đây chúng ta có thể cung cấp chỗ ở và thức ăn miễn phí, linh thực dùng để nấu ăn đều là từ ngũ phẩm đến tam phẩm, trà rất bình thường, được vận chuyển từ Thiên Sơn Linh Tuyền tới, còn có một số đan dược cấp thấp cũng miễn phí.”
“Sau khi ngươi vào, lệnh bài treo thưởng cũng có sự khác biệt, năm ngàn linh thạch chỉ là giá khởi điểm, lệnh bài treo thưởng bình thường một lần có giá khoảng năm vạn linh thạch, không có giới hạn.”
“Cứ như vậy, đối với các ngươi là đệ tử tiên môn mà nói, đúng là hơi kém một chút.”
Liên Mộ vốn đã định rời đi, vừa nghe thấy điều kiện, lập tức xoay người lại, nắm tay hắn: “Ngài nói đùa rồi, sao có thể kém cỏi được chứ. Ta đăng ký trước đã.”
Người nọ thấy nàng vẫn kiên trì, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Bình thường, sau khi đệ tử tiên môn nghe xong điều kiện, đều lập tức rời đi không quay đầu lại, tại sao nàng lại càng hăng hái hơn?
Không đến mức đó chứ, chẳng lẽ nàng thật sự nghèo đến mức…
Haiz, cuộc sống thật là tra tấn người ta.
Hắn cảm khái một lúc, sau đó lấy giấy đăng ký ra, để Liên Mộ lưu lại tên.
Giấy đăng ký mà hắn dùng cũng là một loại Linh khí, có thể trôi nổi giữa không trung, dùng ngón tay viết sẽ xuất hiện chữ.
Liên Mộ trịnh trọng viết tên mình: Tu Luyện Chính Là Cướp Tiền.
“Đây là lệnh bài vào cửa của ngươi.” Hắn lấy ra một chiếc vòng tay, “Sau khi nhỏ máu nhận chủ, liền có thể dựa vào nó để nhận lệnh bài treo thưởng trong đại hội săn ma thú.”
Hắn khích lệ: “Đệ tử tiên môn có thể chịu đựng gian khổ như ngươi không còn nhiều nữa, kiên trì nhẫn nhịn, ta thấy sau này ngươi nhất định có thể làm nên nghiệp lớn.”