Thời gian thoắt cái đã trôi qua nửa tháng, tất cả tân đệ tử đều bước vào trạng thái khẩn trương cao độ, ngày đêm không ngừng luyện kiếm.
Quan Thời Trạch ở gần chỗ Liên Mộ càng thêm chăm chỉ, mỗi ngày chỉ ngủ hai canh giờ, ngay cả Liên Mộ cũng phải bội phục.
Liên Mộ cảm thấy tôn trưởng Mộ Dung đã nhớ kỹ nàng, mỗi lần khảo thí và lên lớp, đều cố ý nhắm vào nàng, khảo thí với các sư huynh đệ thì còn đỡ, nhưng nếu giao đấu với tôn trưởng Mộ Dung, nàng chắc chắn sẽ bị đánh tới mức nửa ngày không bò dậy nổi.
Nàng rất đau đầu về chuyện này, mỗi lần muốn trốn tránh, đều kết thúc bằng thất bại, tiềm năng đánh nhau dần dần được khơi dậy, bây giờ nàng đã có thể chống đỡ được năm chiêu của hắn.
“Hôm nay đến đây thôi.” Mộ Dung Ấp nhìn lướt qua các đệ tử bị hắn đánh cho nằm la liệt dưới đất, cười nói.
Khi hắn nhìn thấy một người nào đó đang nằm thẳng cẳng trên mặt đất, nụ cười liền cứng lại.
Liên Mộ cảm nhận được có người đang nhìn mình, cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng, nàng lật người, dùng tay che mặt, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Mộ Dung Ấp: “...”
Đệ tử này, thật sự khiến hắn tức chết.
Ngày thường có bộ dạng lười biếng không làm việc đàng hoàng, đánh nhau với hắn cũng không tập trung, cứ né tránh mãi, ép hắn phải ra tay tàn nhẫn, mới chịu lộ ra chút thực lực.
Nhìn những đệ tử khác xem, ai cũng chăm chỉ cầu tiến, chỉ riêng nàng là không chịu luyện kiếm, có lần còn bị hắn bắt gặp nàng chạy tới Dẫn Hương Phong trốn việc.
Mộ Dung Ấp vừa nhìn thấy Liên Mộ là lại nổi giận, rõ ràng có thể cố gắng thêm chút nữa, tranh giành mười vị trí bái sư hàng đầu, lại cứ lêu lổng, mỗi lần đều sát nút.
Liên Mộ không hề biết ấn tượng không cầu tiến trong mắt tôn trưởng về mình lại sâu sắc hơn vài phần, trong đầu chỉ nghĩ tới chuyện mình phải làm khi xuống núi hôm nay.
Sau khi nhập môn, tân đệ tử vẫn luôn ở trên núi, hôm nay mới có thông báo nói có thể xuống núi, nàng định trước tiên đi từ chức công việc cũ, sau đó tìm một công việc khác kiếm được nhiều tiền hơn.
Nửa tháng nay, Liên Mộ thường xuyên đến ba nơi, Dẫn Hương Phong, Tàng Thư Các và thiện đường, nàng đã cảm nhận được sự bất tiện khi đan điền bị tổn thương và linh khí không ngừng bị mất đi, mỗi ngày ngoài việc đến thiện đường ăn no nê linh thực, nàng còn đi đến Dẫn Hương Phong luyện đan.
Nàng muốn luyện chế ra đan dược chứa đựng lượng lớn linh khí, cung cấp cho nhu cầu hàng ngày của mình.
Dù sao nàng cũng không phải là đan tu chuyên nghiệp, có quá nhiều kiến thức liên quan cần phải bổ sung, vì vậy nàng dứt khoát ngày nào cũng ở trong Tàng Thư Các, thức đêm đọc sách về luyện đan.
Đương nhiên, mỗi ngày nàng đi luyện đan, đều sẽ chọn lúc đêm khuya vắng người, Liên Mộ không muốn người khác biết nàng đang làm gì.
Một kiếm tu, vì nghèo đến mức không mua nổi đan dược, mà đi học luyện đan, nói ra ngoài quá mất mặt.
Tuy rằng thời gian nàng ở Dẫn Hương Phong còn nhiều hơn cả thời gian ở Hàn Lai Phong, nhưng nàng vẫn là một kiếm tu kiên định.
Nếu không phải do cuộc sống bức bách, ai lại không muốn vùi đầu vào kiếm đạo tu luyện cả đời chứ.
À đúng rồi, nàng còn chưa có thanh kiếm của riêng mình, ha ha.
Nghĩ đến đây, trong lòng Liên Mộ tràn đầy cay đắng, nàng hạ quyết tâm: Sau này nhất định phải kiếm thật nhiều tiền, dùng kiếm tốt nhất!
Tiết học giao đấu với tôn trưởng Mộ Dung không có đan tu cứu viện bên ngoài, Mộ Dung Ấp ra tay có chừng mực, sẽ không làm tổn hại đến tính mạng của đệ tử, không bị thương nặng, nhưng những vết thương khác thì không chắc.
Lúc Liên Mộ trở về, toàn thân như bị gãy rời, nàng cảm thấy hôm nay tôn trưởng Mộ Dung có tâm trạng quá tốt, ra tay còn tàn nhẫn hơn ngày thường, nàng đã uống ba viên Hồi Xuân Đan mới cảm thấy đỡ hơn một chút.
Đan dược mà nàng uống đều là do tự tay nàng luyện chế, tuy có chút thô, nhưng đủ dùng, hơn nữa còn không tốn tiền.
Cửu Sinh Khách sạn.
“Ngươi muốn đi sao?” Một người nam nhân mặc trường bào nhận lấy thư của nàng, “Nghe nói ngươi đã vào tiên môn, thật sao?”
Liên Mộ: “Đúng vậy.”
Cửu Sinh Khách sạn chính là nơi nàng làm việc trước khi lên núi, ngày nào cũng chạy đông chạy tây làm hộ vệ cho người ta.
Linh thạch kiếm được chỉ tạm thời đủ dùng, bởi vì thân thể này của nàng rất cần linh thạch để bồi bổ.