Ăn xong, nàng mới nhớ ra một chuyện.
Chỉ đọc sách thôi thì chưa đủ, nàng phải đi thực hành.
Nghe nói Dẫn Hương Phong có một vườn linh thực, trồng đủ loại linh thảo linh hoa, cung cấp cho đan tu của Dẫn Hương Phong luyện đan.
Nàng đọc sách thấy nói, đúc lại linh căn cần phải ngâm thuốc tắm, ăn linh đan, còn về công thức, nàng đều đã nhớ kỹ trong lòng.
Một tháng trôi qua rất nhanh, nàng phải nhanh chóng tiến hành, tận dụng nguồn tài nguyên của Quy Tiên Tông.
Vì vậy, tối hôm đó Liên Mộ tắt đèn trong phòng, đội mưa gió, lặng lẽ lẻn vào Dẫn Hương Phong.
Để đan tu sau khi hái linh thực có thể luyện đan ngay lập tức, bên cạnh vườn linh thực có xây phòng luyện đan, bên trong đặt lò luyện đan. Đan tu bình thường trực tiếp luyện đan trong tông môn, khi cần thiết sẽ bỏ đan dược đã luyện vào túi Càn Khôn mang theo bên người.
Những đan tu lợi hại hơn, trực tiếp tìm khí sư chế tạo một cái lò luyện đan có thể cất giữ, bình thường không dùng thì thu nhỏ thành chuông nhỏ, đeo bên hông.
Đan dược dưới tam phẩm không cần đan tu tự mình rót linh khí, bởi vì bản thân linh thực đã có linh khí, thích hợp cho đan tu mới nhập môn luyện tập.
Vườn linh thực được mở cửa tự do, Liên Mộ đi vào rất dễ dàng.
Nàng hái mấy loại linh thảo quen thuộc, đi tới phòng luyện đan bên cạnh.
Phòng luyện đan là mỗi người một phòng riêng biệt, sau khi đi vào có thể đóng cửa lại, lúc này, vẫn còn ba đan tu đang ở trong phòng luyện đan của mình, có thể nhìn thấy ánh lửa bập bùng trên cửa sổ.
Liên Mộ tìm một phòng luyện đan hẻo lánh nhất, đóng cửa lại, ném linh thảo vào trong lò, bên dưới lò luyện đan có một tầng ngăn cách dùng để đốt lửa, bên cạnh đặt một cái giỏ, bên trong là nguyên liệu nhóm lửa luyện đan.
Liên Mộ sờ sờ nguyên liệu nhóm lửa nhẵn nhụi, không khỏi cảm thán.
Đại tông môn đúng là giàu có, loại nguyên liệu nhóm lửa này gọi là Toại Linh Thạch, là vật kèm theo của mạch khoáng linh thạch, cơ bản ngang hàng với linh thạch, chỉ có điều linh thạch dùng làm tiền tệ để tiêu xài, còn Toại Linh Thạch chủ yếu dùng để luyện đan.
Lần đầu tiên luyện đan, Liên Mộ chọn luyện loại đan dược phổ biến nhất để làm quen, đốt Toại Linh Thạch lên, ném vào tầng ngăn cách bên dưới, bắt đầu khống chế lửa.
“Kỳ lạ, tôn trưởng vẫn chưa rời đi sao?”
Bên ngoài phòng luyện đan của Liên Mộ, hai đan tu tuần tra dừng lại trước cửa nhỏ giọng nói chuyện.
“Ta thấy không giống tôn trưởng, tôn trưởng đã rời đi một canh giờ trước rồi.”
“Nói không chừng lại quay về rồi.” Một đan tu khác nói: “Tổng không thể nào là người khác, hôm kia tôn trưởng đã dặn dò tất cả đệ tử của Dẫn Hương Phong, phòng luyện đan này tạm thời chỉ cho mình ông ấy dùng.”
“Chúng ta vẫn là không nên đi quấy rầy tôn trưởng thì hơn.”
Hai đan tu nhìn nhau, ăn ý lựa chọn im lặng, sau đó rời khỏi đây.
Liên Mộ trong phòng luyện đan không hề hay biết, nàng đã luyện xong đợt đan dược thứ hai, đã quen tay rồi, nàng luyện hết tất cả đan dược cơ bản đã học được ở Tàng Thư Các trong ba ngày nay trong một hơi.
Thực ra đúc lại linh căn được chia thành nhiều cấp bậc, cũng không phải là kiến thức cao thâm khó chạm tới. Phế linh căn biến thành đơn linh căn và thiên linh căn, khó như lên trời, nhưng phế linh căn biến thành tam linh căn tứ linh căn, lại rất đơn giản.
Liên Mộ luyện xong một giỏ linh thảo, cảm thấy bản thân sắp đúc lại linh căn được rồi, chỉ cần luyện ra một viên Tẩy Trọc Đan và một viên Tái Tạo Đan theo công thức là được.
Nàng nghĩ, luyện loại tương đối thấp cấp trước, đúc thành tam linh căn cũng không tệ, có còn hơn không.
Linh thực cần thiết để luyện Tẩy Trọc Đan và Tái Tạo Đan, nàng đã đi dạo một vòng rồi đánh dấu, ghi nhớ tất cả vị trí.
Lần này không đủ thời gian, sau khi Liên Mộ đánh dấu xong, trời sắp sáng rồi, vì vậy nàng lại lặng lẽ quay về Hàn Lai Phong, định lần sau lại tới.
Lần này, nàng vẫn đi đường tắt, lúc về đến nhà, lại biến thành người tuyết.
Nhưng lúc nàng đi tới cửa, phát hiện trong nhà có ánh lửa, nàng nhớ rõ trước khi đi, nàng đã tắt đèn.
Liên Mộ nhíu mày, đá văng cửa trúc ra: “Bất lịch sự, ai cho ngươi vào?”
Cơ Minh Nguyệt đang ngồi trên ghế sờ Lục Đậu: “...”
Cơ Minh Nguyệt ho khan một tiếng: “Là ta.”
Liên Mộ nhìn rõ người tới: “Sao ngươi lại tới đây?”