Thấy thái độ này của hắn, Liên Mộ liền hiểu ra, chuyện này không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài, nàng cũng không hỏi thêm nữa, lặng lẽ ăn bánh ngọt.
Lục Đậu bò ra khỏi tay áo nàng, cũng muốn lại gần ăn thử, bị Hứa Hàm Tinh gạt ra: “… Linh sủng của ngươi sao cái gì cũng ăn vậy? Không sợ ăn đến chết sao?”
Liên Mộ thuận tay ném một miếng bánh vân phiến cho nó: “Đúng là ăn hơi nhiều, nhưng nó không lớn lên, đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa thấy lớn.”
“Linh sủng lớn rất nhanh, nếu đã cho ăn một tháng mà vẫn chưa lớn, chứng tỏ cả đời nó chỉ lớn được đến thế thôi.” Hứa Hàm Tinh so sánh thân hình Lục Đậu, vừa hay bằng một bàn tay: “Con của ngươi cũng được đấy, trong số đồng loại coi như là khổng lồ rồi.”
Vừa nhìn thấy loại linh sủng này, bệnh nghề nghiệp của khí sư liền tái phát, hắn ta không nhịn được sờ vỏ Lục Đậu, như đang tìm chỗ thích hợp để xuống tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây