Liên Mộ: “???”
Nếu nàng nhớ không lầm, Cơ Minh Nguyệt rất quý con bọ cạp nhỏ này, nó đã trốn ra bằng cách nào?
Bọ cạp có độc, Liên Mộ lập tức rụt tay lại, lấy Thư Tín Thạch ra muốn liên lạc với Cơ Minh Nguyệt, sau đó mới phát hiện mình căn bản chưa từng trao đổi liên lạc với nàng ta.
Đúng vậy, nàng chưa bao giờ thêm liên lạc của khách hàng, Cơ Minh Nguyệt tuy rằng cũng coi như nói chuyện hợp với nàng, nhưng dù sao hai người cũng chỉ là quan hệ đôi bên cùng có lợi, sau khi nhiệm vụ kết thúc thì ai về nhà nấy.
Thấy nàng tránh xa, con bọ cạp vung vẩy cái càng lớn, trừng mắt nhìn nàng, bộ dạng có chút ngây thơ.
Một lát sau, con bọ cạp bắt đầu phun bong bóng, trông rất bẩn, Liên Mộ không muốn nó làm bẩn tủ tre mới làm của mình, vì vậy liền búng nó bay ra ngoài.
Lớp vỏ đen bóng va vào tường, phát ra tiếng “bộp” rất lớn, con bọ cạp nằm ngửa, giãy giụa vài cái một cách vụng về, lật người lại, lại bò về phía Liên Mộ.
“Cạch cạch ——”
Hai cái càng lớn kẹp kẹp, bày tỏ sự phản đối không lời.
Mấy phút sau, nó lại xuất hiện trên tủ tre, đôi mắt nhỏ như hạt đậu xanh ngây ngốc nhìn nàng.
Không biết vì sao, trong đầu Liên Mộ đột nhiên hiện lên chữ “nước”, vì vậy thử hỏi: “Ngươi muốn uống nước?”
Con bọ cạp lại kẹp kẹp càng, ngừng phun bong bóng.
Tâm trạng Liên Mộ vô cùng phức tạp, nhưng vẫn rót một chút nước vào chén trà cho nó, nàng nghe thấy tiếng nước liền đau lòng, đây là nước nàng đặc biệt dùng linh thực pha, dùng để bồi bổ thân thể, chia ra nửa ngụm cũng thấy xót.
Nhất định phải tìm Cơ Minh Nguyệt thanh toán!
Con bọ cạp uống no nước, lười biếng bò lên Oánh Thạch, ôm lấy tảng đá ngủ.
Liên Mộ: “...”
Nàng mặt không cảm xúc thổi tắt đèn, cũng nằm xuống ngủ.
…
Sáng sớm hôm sau, Liên Mộ mang theo con bọ cạp nhỏ đến quán trọ mà Cơ Minh Nguyệt ở để tìm nàng ta, lại được chưởng quầy nói cho biết nàng ta đã thu dọn đồ đạc rời đi vội vàng trước khi trời sáng, tìm tổ chức liên lạc, cũng nói không tìm thấy người.
Liên Mộ chỉ có thể nuôi con bọ cạp nhỏ bên cạnh, định sau khi khảo thí nhập môn của Quy Tiên Tông kết thúc, gặp được rồi trả lại cho Cơ Minh Nguyệt. Nàng không biết nuôi thú cưng, mỗi ngày cũng không có thời gian chăm sóc, trực tiếp ném vào bụi cỏ để tự sinh tự diệt, đến giờ thì gọi về nhà.
Con bọ cạp nhỏ rất lanh lợi, không bao giờ chạy lung tung, nó thích nằm ngủ trên Oánh Thạch hình tháp của nàng, Liên Mộ thấy nó ngày nào cũng trừng mắt nhìn người ta, vì vậy đặt cho nó một cái tên tạm thời là Lục Đậu.
Một cái chớp mắt đã đến ngày đăng ký khảo thí nhập môn của Quy Tiên Tông, ba ngàn bậc thang vô cùng náo nhiệt.
Ba người Thẩm Tứ dậy từ sáng sớm để tiễn Liên Mộ, nước mắt lưng tròng: “Liên tỷ, ngươi cứ yên tâm đi, nơi này giao cho chúng ta.”
Liên Mộ: “...” Nơi này vốn dĩ là do các ngươi quản lý.
Thẩm Tứ không biết sự ngưỡng mộ của bọn họ trong mắt đối phương không có một chút đáng tin nào, tự mình cảm động: “Chúng ta nhất định sẽ cải tà quy chính, làm việc cho tốt, không phụ sự kỳ vọng của ngươi.”
Tên xu nịnh trong số đó nước mắt nước mũi tèm lem: “Liên tỷ nhà chúng ta chắc chắn là người lợi hại nhất trong số những người đăng ký lần này.”
“Đó là đương nhiên, Liên tỷ là ai chứ!”
Liên Mộ không nói nên lời, vác bọc hành lý lên liền rời đi. Nhà nàng ở ngay cửa Quy Tiên Tông, đi dọc theo ba ngàn bậc thang lên trên là tới.
Bóng lưng cô độc dần dần khuất xa, năm năm thời gian đã khiến nàng từ một đứa trẻ gầy yếu trở thành thiếu nữ cao lớn khỏe mạnh, khuôn mặt ngày xưa non nớt nay đã lộ ra vài phần anh khí, tóc đuôi ngựa bay phấp phới trong gió.
Thẩm Tứ như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đột nhiên cảm khái.
Hắn ngẩng đầu nhìn cánh cổng cao vút tận mây xanh cuối bậc thang, có một loại dự cảm kỳ lạ: Quy Tiên Tông sau này có lẽ sẽ khác với trước kia.
****
Liên Mộ đến địa điểm đăng ký, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, người đông như trẩy hội, căn bản không phân biệt được ai là Cơ Minh Nguyệt.
Trước bàn của sư huynh ghi danh sách xếp hàng dài, Liên Mộ tìm một chỗ trống nghỉ ngơi trước, đợi người ít đi rồi hẵng tới, Lục Đậu nằm ngủ say sưa trên vai nàng.
Nơi bọn họ đứng là Thiên Linh Phong.
Quy Tiên Tông nằm trên một dãy núi liên miên, bên trong có sáu ngọn núi, lần lượt là chủ phong, Thiên Linh Phong, Hàn Lai Phong, Tuế Thu Phong, Dẫn Hương Phong và Nhã Tuế Phong.