Nàng không có cảm giác gì đặc biệt về chuyện này, chỉ là có chút phiền phức, bởi vì phù tu có thể dịch chuyển tức thời, giống như con lươn trơn tuột, giỏi nhất là làm người ta mất kiên nhẫn.
Liên Mộ lần đầu tiên hiểu được cảm giác của Mộ Dung Ấp, ngày thường nàng tỷ thí với Mộ Dung Ấp cũng như vậy, nghĩ đủ mọi cách để trốn tránh, nàng cảm thấy Mộ Dung Ấp nhịn không bẻ gãy chân nàng đúng là quá nhân từ.
Ít nhất mỗi lần nàng đều muốn trực tiếp đánh gãy tay chân của phù tu đối diện, để đối phương không thể dịch chuyển tức thời như con ruồi nữa.
Sau khi Liên Mộ giải quyết xong phù tu cuối cùng khiêu chiến mình, nàng ngồi bên cạnh nghỉ ngơi, nuốt mấy viên Bổ Linh Đan, ánh mắt lướt qua sân đấu và không trung, thấy có mấy con diều bạc đang bay về phía này trên trời.
Văn Quân xem xong tỷ thí liền ngồi xuống bên cạnh nàng: “Hứa Hàm Tinh đã trở về rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây