“Ân Tông chủ, ngươi đã lạc hậu rồi, ta không còn là người Quy Tiên Tông từ hôm kia.” Liên Mộ nói: “Còn về luật tiên môn, đối với ta - một tán tu chỉ là chuyện vớ vẩn.”
Ân Trọng Dương thấy hơi bất ngờ: “Ngươi đúng là nhẫn tâm, ngươi có thể làm vậy vì một tên ma đầu, xem ra ta không cần bất kỳ lý do nào để giết ngươi.”
Liên Mộ nắm chặt chuôi kiếm, lúc nàng rút lục kiếm, hỏa diễm tỏa ra, như thể có tiếng rồng gầm.
Cùng lúc đó, Ân Trọng Dương đã cảm nhận được khí tức bất thường này, hắn nhìn kỹ, lúc này hắn mới thấy vảy rồng màu đen trên mu bàn tay nàng, nó tỏa sáng dưới ánh sáng.
“Ngươi…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây