Liên Mộ: “Ai nói cho ngươi biết?”
“Ai nói cho ta biết không quan trọng.” Ân Trọng Dương cất cây thước đi: “Ngươi sẽ sớm biết thôi. Bây giờ ngươi nên lo lắng cho bản thân mình. Liên Mộ, ngươi là đệ tử tiên môn, vậy mà ngươi lại giấu Linh khí trấn áp người ma tộc, ta có thể trực tiếp giết chết ngươi theo luật tiên môn. Nhưng Xích Tiêu Tông chúng ta cũng có chút trách nhiệm trong việc Thiên Cơ Tháp bị mất, nên ta sẽ không giết ngươi. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao ra, thì ta có thể tha cho ngươi.”
Thành Lăng: “Ta thấy không thể nào dễ dàng tha thứ cho nàng ta. Nàng ta đã giấu giếm lâu như vậy, sao nàng ta có thể không biết đây là bảo vật trấn giữ của Xích Tiêu Tông chứ? Chắc là nàng ta cố tình giấu giếm, nàng ta muốn cấu kết với ma tộc để làm hại tiên môn.”
Hai người bọn họ, một người đóng vai người tốt, một người đóng vai người xấu, Liên Mộ không hề bị lay động, nàng biết mình không phải là đối thủ của bọn họ, nàng muốn nhân cơ hội để chạy trốn.
Ân Trọng Dương như thể đã đoán trước từ lâu, hắn ta đã đánh ra một quyền từ xa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây