Thấy Mộc Hoài Ngọc không nói nhiều, Trương Đạo Hưng và những người khác cũng không hỏi nữa.
Mộc Hoài Ngọc lịch sự mời họ đến nhà ăn trưa: “Mọi người cứ đi dạo trong trại trước, lát nữa chúng ta sẽ cùng đi.”
“Tiên sinh Mộc cứ bận đi, đừng để ý chúng tôi.”
Mộc Hoài Ngọc bế cháu gái đi đến từ đường, còn cái xác gỗ bẩn thỉu mà bà đang cầm trên tay thì tiện tay ném ra ngoài từ đường.
Mộc Hoài Ngọc không yên tâm, dặn dò đám trẻ đang chơi bên cạnh: “Trên người gỗ này có thứ bẩn thỉu, không được cầm đi chơi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây