Trước đây bà không dẫn khí vào cơ thể để tu luyện, không nắm được mạch khí, muốn sử dụng pháp trượng phải dựa vào dòng máu của Mộc gia kích hoạt, hơn mười năm trước trong một lần đấu pháp, bà mất quá nhiều máu, suýt ngất xỉu tại chỗ. Bây giờ nghĩ lại, quả thật chua xót.
Bản thân Mộc Hoài Ngọc đã có thể tu luyện, bà càng hiểu rõ thiên phú của cháu gái mình mạnh mẽ đến mức nào. Nếu nói mạch khí của bà là một dòng suối nhỏ đứt quãng, thì mạch khí của cháu gái bà chính là một dòng sông lớn, quả thực không thể so sánh được.
“Bảo bối nhỏ của ta ơi, Mộc gia có cháu quả là phúc khí của Mộc gia!”
Mộc Hoài Ngọc bế cháu gái lên, liên tục cọ cọ, thích thú không thôi, Mộc Huyền Cơ bị cọ đến bật cười, lùi lại phía sau: “Bà ngoại, nhột.”
Mộc Uyển nhìn thấy mà bật cười: “Hôm qua bà Ba tặng cho chúng ta một giỏ trứng gà, sáng nay con luộc bốn quả, mỗi người chúng ta một quả.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây