Đúng là xui xẻo, thời mạt pháp khó khăn lắm mới khai mở linh trí, mạng còn dài mà lại bị người ta đánh chết và ăn thịt. Tôn Vĩ chết rồi, nó tuy báo được mối thù lớn, nhưng kiếp sau e là không đầu thai được vào kiếp tốt.
Thôi, coi như vì con rắn nhỏ này mà giúp một tay vậy.
“Bà ơi, bà có mang nước âm dương không?”
“Có!”
Mộc Hoài Ngọc mở nút chai, dùng ngón trỏ chấm một ít nước thoa lên mí mắt, mở mắt ra lại thấy con bạch xà đang quấn trên người Tôn Vĩ, đầu bị đập nát, máu chảy ròng ròng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây