Mộc Hoài Ngọc cười vẫy tay: “Tạm biệt, có duyên sẽ gặp lại.”
Sau khi đoàn trưởng Kim và những người khác đi rồi, bốn người nhà Trương Phong cũng về. Mộc Huyền Cơ và bà ngoại không vội, ở lại sở chỉ huy thêm một đêm, sáng hôm sau mới lái xe đến núi Long Hổ.
Trên đường đến núi Long Hổ, Mộc Huyền Cơ một tay nắm chặt Bổ Thiên Thạch, một tay bấm quyết, đã tính toán rất nhiều lần nhưng vẫn chưa tính ra được viên Bổ Thiên Thạch tiếp theo ở đâu.
Tần Tư ngồi ở ghế phụ, qua gương chiếu hậu, cô nhìn thấy thứ trong tay của Tiểu đại sư, trong lòng bỗng giật mình, không biết thứ này có phải là... Bổ Thiên Thạch không?
Ngoài chùa Tát Già và Mộc Huyền Cơ ra, những người khác căn bản chưa từng thấy Bổ Thiên Thạch, nhưng trực giác của Tần Tư mách bảo cô ấy rằng, thứ trong tay của Tiểu đại sư chắc chắn là Bổ Thiên Thạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây