Mộc Hoài Ngọc đưa hết điểm tâm đi, rồi vào bếp lấy một ấm nước nóng ra phòng khách, rót cho chủ nhiệm Diệp và những người khác mỗi người một tách trà nóng: “Chủ nhiệm Diệp, các ông vất vả rồi.”
Tối hôm qua, khi chủ nhiệm Diệp và những người khác tan làm, họ nhận được nhiệm vụ, lập tức liên lạc với bộ phận hậu cần, đi máy bay trong đêm đến thành phố Tân Nam, khu quân sự thành phố Tân Nam cử xe đưa họ đến công xã Trường Ninh, lúc này đã là ba giờ sáng.
Họ chỉ ngủ được năm tiếng, lại dậy leo núi. Hôm qua mưa lớn, đường núi trơn trượt, đi lại khó khăn, chưa kể đến việc họ ngã bao nhiêu lần trên đường đến Trại nhà họ Mộc.
Trên đường vất vả như thế nào, đến miệng chủ nhiệm Diệp lại thành không vất vả: “Tiểu đại sư mới vất vả, tuổi còn nhỏ mà đã làm được chuyện kinh thiên địa nghĩa, xưa nay chưa từng có.”
“Đâu có khoa trương như ông nói, Phúc Bảo chỉ muốn cố gắng hết sức mình thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây