“Tôi nhớ Tiểu Sơn nhà Lâm Trường Niên đầy tháng tuổi thì không còn khóc nhiều nữa mà.”
“Tôi không nhớ rõ lắm, cho dù có hay khóc hay không thì việc chăm sóc một đứa bé cũng rất vất vả. Nói một câu khó nghe, một đứa trẻ nhỏ như vậy lỡ bị ốm thì phải uống thuốc gì? Nếu lỡ xảy ra chuyện thì phải giải thích thế nào? Nếu không phải con ruột cháu nội cháu ngoại, họ hàng nhà ai sẵn sàng gánh vác phiền phức này?”
“Lời này rất đúng!”
Vừa về đến nhà đóng cửa lại, Lâm Trường Niên đã không bình tĩnh nổi nữa: “Cô ơi, nói cho bọn cháu biết một chút, tại sao cô lại có quan hệ với quân đội vậy?”
Trương Tĩnh cũng rất muốn biết: “Trong họ xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây