Tư Tế Đại Nhân Xuyên Đến Thập Niên 60

Chương 149: Gỗ âm trầm, đúng là bảo vật. 6

Chương Trước Chương Tiếp

Giang Xuyên không đồng ý: “Ban ngày con trông Tiểu Sơn, buổi tối ba trông.”

Con gái giờ mới chỉ là đứa trẻ hơn ba tuổi, sao có thể chăm sóc được một đứa trẻ sơ sinh.

“Tiểu Sơn ngoan lắm, lại không hay khóc.”

“Nửa đêm nó đói bụng muốn bú sữa thì sao? Nó tè dầm thì sao?”

Mộc Huyền Cơ: “…” Được rồi, cô không nghĩ đến những chi tiết nhỏ này. Ban ngày cô trông em, khi đói hoặc tè thì bà Ba hoặc chú họ quản lý từ đường sẽ trông.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️