Tư Tế Đại Nhân Xuyên Đến Thập Niên 60

Chương 146: Gỗ âm trầm, đúng là bảo vật. 3

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Anh cười khổ: “Cô không biết đâu, tôi, Mộc Chiêu, Lâm Bình An và những đứa trẻ cùng thế hệ như thế này đều được gia tộc cẩn thận bồi dưỡng. Khi đó mới lập quốc, thành phố hỗn loạn, chưa có chính sách gì cả, tộc trưởng vì tương lai của thế hệ trẻ chúng ta, đã tốn rất nhiều công sức đưa chúng ta vào trường học, sau khi tốt nghiệp, chúng ta xin việc, gia tộc cũng giúp đỡ rất nhiều“.

“Mặc dù gia tộc chưa bao giờ nói rằng chúng ta phải báo đáp gia tộc, nhưng chị dâu ạ, trong lòng chúng ta vẫn mong muốn mình có thể thành đạt, không phụ lòng tộc trưởng đã bồi dưỡng chúng ta.”

Kết quả bây giờ thế nào, rất nhiều tộc nhân đã cắm rễ ở huyện thành thậm chí là thành phố, người ngoài nhìn vào thì thấy vẻ vang, nhưng thực ra họ cũng chỉ là người bình thường. Đừng nói đến chuyện báo đáp gia tộc, hiện tại họ còn phải dựa vào gia tộc để sinh sống.

Quách Hồng thở dài, hiểu ý của cô ấy: “Tôi lấy chồng về nhà họ Mộc chưa được mấy năm, nhưng tính tình của tộc trưởng và các tộc lão, tôi cũng hiểu được đôi chút, các cô đừng có áp lực tâm lý lớn như vậy, khi nào cần nhờ đến gia tộc thì đừng ngại ngần, con cái là quan trọng“.

“Chị dâu nói đúng“.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️