Tư Tế Đại Nhân Xuyên Đến Thập Niên 60

Chương 122: Cảm ơn tiểu đại sư đã cứu mạng của tôi 7

Chương Trước Chương Tiếp

Trong mắt Trương Tĩnh, Mộc Hoài Ngọc là một người lớn tuổi hiểu biết, rất thông cảm cho lớp trẻ, nói chuyện với bà ấy rất thoải mái, hoàn toàn không giống như những người họ hàng bên nhà mẹ đẻ của cô ấy.

Mộc Hoài Ngọc biết chuyện đứa trẻ từ con gái, bà nói với Trương Tĩnh: “Cứ để đứa trẻ ở đây, cô chắc chắn sẽ nuôi nó béo tốt, bảo đảm không có vấn đề gì. Hai đứa bận rộn, một tháng xin nghỉ phép về thăm một lần thì hơi khó, hai ba tháng về thăm con một lần cũng được.”

Mộc Uyển lấy một chậu nước rửa mặt, chen vào một câu: “Nếu không phải thời vụ bận rộn, lúc rảnh rỗi chúng con cũng có thể đưa thằng bé đi thành phố ở một thời gian, như vậy mọi người cũng có thể gặp thằng bé nhiều hơn.”

Trương Tĩnh rất biết ơn: “Như vậy thì tốt quá rồi. Nhưng mà âm dương nhãn của Tiểu Sơn...”

Mộc Hoài Ngọc xoa trán đứa cháu trai: “Chuyện nhỏ, ngày mai bế đứa trẻ đến từ đường, trước tiên hãy đóng âm dương nhãn của nó lại đã.”


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️