Trương Tĩnh không tin: “Phúc Bảo, để thím bế em trai.”
Đứa bé vừa vào lòng Trương Tĩnh, lập tức lại khóc thét lên, nước mắt giàn giụa.
Đứa bé lại trở về vòng tay Mộc Huyền Cơ, lập tức nín khóc.
“Thật kỳ lạ!”
Mộc Huyền Cơ đưa tay phải ra, ngón trỏ nhẹ nhàng xoa giữa trán Tiểu Sơn: “Thím à, Tiểu Sơn giống như có âm dương nhãn bẩm sinh vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây