Mộc Khê Thạch đã chuẩn bị sẵn sàng: “Ngụy Hải, cái đèn pin bảo mang theo đâu?”
“Trong cặp của tôi, tối qua đi xã mượn hai cái, không quên đâu.”
Mộc Khê Thạch đi trước dẫn đường cầm một cái đèn pin, Ngụy Hải đi sau cũng cầm một cái. Vào hang rồi, mọi người mới phát hiện bên trong không ẩm ướt như họ tưởng, mặt đất toàn là đá gồ ghề nhưng vẫn khô ráo.
Từ khe núi vào hang đi hơn mười phút, rẽ ba khúc cua thì phía trước là dòng sông ngầm.
Triệu Văn Thư giật lấy đèn pin trong tay Mộc Khê Thạch, chạy ra bờ sông ngầm cười ha hả: “Các anh xem này, con sông ngầm này rộng đến bốn năm mét, chắc chắn nước không ít đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây