Mộc Khê Thạch đi trước dẫn đường: “Vị trí của hang động khá khuất, tôi cũng tình cờ phát hiện ra khi đi săn. Ngoài con sông ngầm này, tôi còn phát hiện ra sông ngầm ở phía bắc núi Vân Tiêu và trên một ngọn núi khác ở phía tây bắc. Quan sát hướng chảy của sông ngầm, nếu tôi đoán không nhầm thì con sông ngầm này chảy về phía dãy núi Mân Sơn ở Tứ Xuyên.”
Triệu Văn Thư lập tức nói: “Sông ngầm bắt nguồn từ núi Vân Tiêu, chắc chắn chúng ta phải sử dụng trước, nếu chúng ta không đủ dùng thì sao có thể để nước sông chảy về Tứ Xuyên được.”
Ngụy Hải thầm chửi trong lòng, nhìn Triệu Văn Thư bằng ánh mắt nhàn nhạt, hôm kia khi đội chúng tôi xây đập, ông không nói như vậy, còn chia nước sông Thanh Thương cho mấy đội khác nữa.
Triệu Văn Thư chạy nhanh hai bước, đi bên cạnh Mộc Khê Thạch, dùng giọng điệu nịnh nọt mà Ngụy Hải nghe thấy, khen ngợi Mộc Khê Thạch, hỏi thăm Mộc Khê Thạch về việc dẫn nước từ sông ngầm xuống núi có dễ không.
“Bí thư Triệu, chỉ cần tìm được nước thì những thứ khác đều không thành vấn đề.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây