Trần Dương hoa mắt.
Lần lượt nhìn, dòng dầu thì không nói, cứ như thường hoàn thành nhiệm vụ. Dòng hai, thật sự làm cho Trần Dương cảm giác ngoài ý muốn.
- Không nghĩ tới tăng chất liệu tượng thần còn có thể phát động nhiệm vụ ẩn!
Cơ hội một lần thăng cấp thần thông, dựa vào kinh nghiệm trước đó của Trần Dương, cái này còn trân quý hơn trực tiếp ban thưởng điểm công đức nhiều.
Dù sao thần thông cũng không thể nào dùng điểm công đức để thăng cấp.
- Tương lai nếu có thể tăng lên tới Ngọc Tượng, Kim Tượng, nhất định sẽ có phần thưởng phong phú hơn nữa!
Cõi lòng Trần Dương tràn đầy mong đợi.
Về phần nhiệm vụ “Thay đổi môn đình”, theo Trần Dương hiểu là xây dựng thêm miếu thờ, có thể là nhiệm vụ thay đổi tượng thần đồng bộ với nhiệm vụ này cho nên lúc này mới bị kích hoạt, trực tiếp hiện ra.
Miếu thờ mới đã xây sắp xong, nhiều nhất cũng mười ngày nửa tháng là có thể bắt đầu dùng.
- Cuộc sống càng ngày càng có hi vọng nhỉ!
Đợi đến khi nghi thức tế tự kết thúc, thần niệm Trần Dương tiến vào trong tượng thần mới.
Linh niệm cùng bản tôn lần đầu kết hợp, sinh ra một loại cảm giác rất quái dị, đầu Trần Dương xuất hiện một linh hồn hư vô, đang không ngừng sinh trưởng trong thân thể và tứ chi...
Kết hợp quá trình, kéo dài ước chừng thời gian một nén nhang, mới hoàn toàn kết thúc.
Trần Dương giật mình phát hiện, thể chất, tinh thần lực, cường độ kinh mạch, đều tăng lên rõ rệt!
- Không nghĩ tới thăng cấp tượng thần, có nhiều lợi ích như vậy!
Về phần nguyên lý như nào, theo như Trần Dương hiểu là bởi vì bản tôn thăng cấp từ mộc tượng thành thạch tượng, loại thay đổi này là do ảnh hưởng từ trong ra ngoài.
Đáng tiếc, bản tôn vẫn không thể nào hành động, chỉ có thể dùng linh niệm phân thân hành động, sự tăng lên này dù sao cũng có hạn.
Đúng lúc này, Trần Dương phát hiện trong thức hải, xuất hiện một vật sáng lên, vừa nhìn qua là một tiểu nhân đang ngồi khoanh chân.
Toàn thân hơi mờ, chất lỏng cùng thể rắn đan xen vào nhau khiến cho người ta cảm thấy vô cùng yếu ớt, lúc nào cũng có thể sẽ vỡ vụn.
Tiểu nhân này ngũ quan rất mơ hồ, nhưng Trần Dương vẫn nhận ra đây là hắn!
[Chúc mừng ký chủ phát động nhiệm vụ “Chế tạo linh thân”, cần rót vào tam hồn thất phách để hoàn thành chế tạo, tiến độ trước mắt: 0/9, có đồng ý hao tổn 500 điểm công đức để rót vào hồn phách đầu tiên?]
Trần Dương đọc đi đọc lại nhiều lần, mới hiểu được đại khái.
Giống như kiếp trước chơi võng du, đến đẳng cấp nào đó sẽ mở ra một vài tác dụng mới, ép người ta bỏ tiền.
- Đoán chừng là ta thăng cấp tượng thần, bởi vậy phát động hệ thống Linh thân, chỉ là không biết linh thân rốt cuộc là cái gì, vừa bắt đầu đã bắt bỏ ra 500 điểm công đức, cũng quá nhiều rồi...
Trần Dương đưa mắt nhìn linh thân gần như trong suốt trong thức hải, đột nhiên, một vài tin tức hiện ra trong thức hải…
Mặc dù tin tức có chút lộn xộn, Trần Dương không thể hoàn toàn lĩnh hội, nhưng có vài vài chỗ hắn vẫn hiểu rõ. Cái gọi là linh thân, một khi hoàn thành tái tạo, có thể để bản tôn hắn thoát khỏi tượng thần, tự do hành động!
Trần Dương kích động.
- Đúng là mệt nhọc có người đưa gối đầu...
Dù cái khác không tăng lên, hiện tại chỉ cần bản tôn động, sự tăng lên này cũng đủ lớn lớn.
Nhìn số điểm công đức còn dư lại, là: 5330
Ngoại trừ mấy trăm lẻ kia, số điểm còn lại đều là thu hoạch đêm nay, điển lễ tế tự, ban thưởng, và thu nhập khi hối đoái linh khí.
Mặc dù đêm nay hoạt động, thanh thế đặc biệt lớn, tới mấy trăm thôn, nhưng trong đó đa số tháng này đã dâng hương xong.
Cho dù bởi vì mình chém giết Bạch Viên, không ít người tăng mức độ thành kính với hắn lên một điểm hai điểm, cống hiến cũng rất có hạn.
Ngay lập tức không chút do dự tốn hao 500 điểm công đức, rót vào hồn phách thứ nhất.
Một đạo bạch quang, xẹt qua trong thức hải rơi trên người tiểu nhân kia khiến thân thể gần như trong suốt nhiễm lên một vòng vàng kim nhạt.
Khí tức lưu động, Trần Dương rõ ràng cảm giác được tiểu nhân trở nên cường tráng một chút, trông không còn yếu ớt như trước đó như vậy giòn.
- Chính là... Tinh thần lực của ta, hình như trở nên suy yếu hơn chút?
Không biết có phải là ảo giác hay không, Trần Dương cảm giác tinh thần lực của mình tiêu hao một chút.
Trên đầu tiểu nhân có thêm một thông tin:
[Tiến độ trước mắt: 1/9, đồng ý tốn hao 1000 điểm công đức, rót vào hồn phách thứ hai]
Cái gì!
Hồn phách thứ hai cần 1000 điểm?
Nếu mỗi lần rót vào một đạo, số điểm sẽ tăng lên, vậy muốn đổ đầy đạo thứ chín... Trần Dương đại khái tính toán chút, nội tâm run rẩy.
Đây tuyệt đối là số lượng mà mình không trả nổi!
- Chỉ mong không phải như ta nghĩ!
Vì nghiệm chứng, Trần Dương vội vàng lại rót vào 1000 điểm công đức, rót vào đạo hồn phách thứ hai.
Lần này, hắn rõ ràng cảm giác được tinh thần lực bị rút đi một phần, rót vào tiến vào trong thân thể tiểu nhân.
Tiểu nhân trở nên cường tráng hơn, nhưng một vòng kim sắc cũng trở nên đậm hơn.
- Thì ra rót vào hồn phách, không chỉ đổi điểm công đức còn cần dùng tinh thần lực của ta để ôn dưỡng, mà lại một đạo lại tiêu hao nhiều hơn một đạo...
Trần Dương lắc đầu, cố gắng xua đuổi sự mỏi mệt, nhìn trên đỉnh đầu tiểu nhân:
[Tiến độ trước mắt: 2/9, đồng ý tốn hao 1500 điểm công đức, rót vào đạo hồn phách thứ ba]
1500!
Trần Dương thở phào một cái.
- Xem ra mỗi một đạo sẽ tăng lên 500 điểm công đức so với trước đó, mà không phải tăng gấp đôi, nếu không đạo thứ ba phải bỏ ra 2000 điểm rồi!
Cứ như vậy, rót vào chín đạo hồn phách cần... 22500 điểm công đức.
Mặc dù cũng là một khoản tiền vô cùng lớn, nhưng ít nhất có thể cho mình nhìn thấy hi vọng hối đoái.
Thôi thì cứ từ từ.
Trần Dương nhìn thoáng qua điểm công đức còn thừa: 3830
Rót vào đạo hồn phách thứ ba, cần 1500 điểm công đức, dư xài.
Nhưng lúc Trần Dương dự định rót vào, phát hiện chức năng này không dùng được, thần thức chuyển qua phía trên, biến thành không thể kích hoạt màu xám.
- Ừm? Chẳng lẽ số lần rót vào hồn phách, cũng ảnh hưởng đến phẩm gia mà phẩm giai hiện tại chỉ có thể rót vào hai đạo hồn phách?
Trần Dương hoài nghi là như thế này.
Nhìn thoáng qua thăng cấp phẩm giai cần 2000 điểm công đức, hoàn toàn đủ, thế là Trần Dương quyết định thử một lần.
Nhưng mà mỗi lần thăng cấp phẩm giai, thân thể đều sẽ sinh ra dị tượng, còn phải giày vò hơn nửa ngày, trong lúc này không thể bị quấy rầy.
Thế là Trần Dương nhìn trong đại điện, thôn dân dâng hương đã rời đi, chỉ còn Xích Vũ và Phương Du vẫn còn ở đó.
- Các ngươi đang làm cái gì?
Trần Dương hỏi một câu.
- Thần Quân, tiểu yêu vừa trở lại trong Cửu Bàn Sơn và Hoàng Linh, xử lý những thi thể kia rồi. Sau đó, có một việc cần phải báo cáo với lão đại, linh tuyền kia không còn phun chướng khí nữa, chướng khí trong núi cũng mất rồi!
Trần Dương hơi ngẩn ra, mặc dù lúc ấy hắn mang quan tài rời khỏi linh tuyền, lúc ấy linh tuyền đã không còn phát ra chướng khí nữa.
Nhưng lúc đó trời còn chưa có tối dựa, theo quy luật vốn dĩ của linh tuyền, ban ngày phun ra linh khí là bình thường.
Bởi vậy Trần Dương chỉ cho là linh tuyền đã khôi phục trạng thái bình thường, hiện tại biết được ban đêm cũng không phun ra chướng khí, cảm giác thấy ngoài ý muốn.
- Thượng tiên, ta cảm thấy có liên quan đến cỗ quan tài kia! Có lẽ chướng khí vốn cũng không phải là linh tuyền tán phát, mà là cỗ quan tài kia!