“Bỏ đi, tôi cũng không muốn nhiều lời, sau này có cơ hội nhìn thấy người thật sẽ biết. Chỉ là lương thực thương phẩm này..... Sở nghiên cứu có khả năng quyết định không?”
Lúc này vẻ mặt trưởng ban hạng mục đang ngây ngốc mới khôi phục như thường: “Theo lý muốn làm nghiên cứu khoa học thì tất cả mọi người đều có chức vị, phần thưởng nhất định là tiền thưởng. Chúng ta ăn của nước nhà, ở của nước nhà, tiền thưởng cũng sẽ không nhiều. Nhưng ngài Tô này không phải người ở đây, tặng tiền thưởng dường như cũng không hợp lệ. Nếu không thì như vậy đi, sau khi thực nghiệm thành công, tôi xin phía trên cho ba người chuyển hộ khẩu lên trấn, chắc sẽ không thành vấn đề. Đúng rồi, tình hình trong nhà vị đó ổn không?”
Giáo sư Tiêu nói: “Thật sự cũng không rõ lắm, cha đứa nhỏ đang làm thầy giáo. Vị đồng chí Mã Lan kia là mẹ đứa nhỏ, đoán chừng là trong nhà chỉ có một người làm việc nuôi thêm vợ và hai đứa nhỏ, hơn nữa cả ba cũng chưa có hộ khẩu ở trấn.”
“Người đó cũng có vẻ khó khăn.” Khó trách muốn lương thực thương phẩm, nhưng mà chuyện này nếu thành công, những chuyện khác cũng không thành vấn đề. Ở trên trấn sắp xếp một công việc cho mẹ của đứa nhỏ cũng không phải không thể, tin chắc phía trên cũng sẽ không thể không đồng ý.
Chuyện còn chưa quyết định xong, giáo sư Tiêu cũng không vội viết thư trả lời, miễn cho công dã tràng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây