Bảo Cương nhìn thấy người đàn ông trụ cột gia đình về, vội vàng chạy lại để cầu cứu: “Cha, đừng dẫn chúng con đi tìm ông nội, chúng con muốn ở nhà, không muốn đi đâu.”
Tô Chí Cường không cần nghe đầu đuôi câu chuyện tức thì biết được nội tình bên trong, mặt chán nản khuyên ngăn: “Đi làm gì? Tốt nhất nên ở nhà cho xong.”
Lần này cấu kết với Phùng San, Từ Mỹ Lệ như có thêm trợ thủ, cố chấp phân bày: “Phải đi chứ, vì tôi đã lỡ hẹn cùng gia đình chú thím hai rồi. Không đi thì không khác nào mình hứa suông, lừa gạt hai người họ sao?”
Tô Chí Cường day day trán, chắc rằng chú hai bên đó cũng bị vợ liên lụy theo, về phần bên nhà chú hai Tô Chí Quốc, Phùng San không như Từ Mỹ Lệ thẳng thắn nói ra, ngược lại còn giấu diếm lấp lửng vài chỗ.
“Hiện giờ, hai đứa con của vợ chồng chú ba đang ở với cha mẹ, tôi đang nghĩ bọn trẻ mới đến nên chắc chưa thân quen với gia đình, dù sao bây giờ bọn nó cũng chỉ ở nhà, sao chúng ta không để mấy đứa nhỏ nhà mình đến chơi với bọn trẻ một lúc, tôi nghe nói chị dâu cũng có ý này, chúng ta không thể hành xử thua kém hơn bọn họ đúng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây