Mã Lan cười nói: “Vậy lúc trước trí tưởng tượng của tôi rất chuẩn nha.”
Tống Sở chột dạ ho khan một cái. “Hôm nay, hình như con đã nhìn thấy một gương chứa đầy khối vàng giống với khối trong nhà chúng ta.”
Mã Lan nói: “Vậy số tiền này chúng ta vẫn nên giao nộp đi, dù gì cũng không thuộc về chúng ta.”
Nếu như đồ vật không có chủ thì thôi, nhưng bây giờ thứ này là người ta dùng mạng đổi lấy, hơn nữa còn là thứ thuộc về tất cả mọi người, Mã Lan cảm thấy không còn mặt mũi nào mà dùng.
Về phần số đã tiêu hết kia, sau này từ từ bổ sung.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây