Cửa phòng mở ra, đập vào mắt họ là những chiếc rương và tủ được buộc đầy dải lụa đỏ, che kín cả lối đi đến giường.
Trên bàn còn có hai chiếc chậu rửa mặt song hỷ, bình nước ấm, cốc tráng men cũng in chữ song hỷ, đầu giường thì xếp chồng mấy tấm chăn bông đỏ rực.
Hạ Bình Trăn bước chậm lại.
Ngu Tư Tư cũng nhìn thấy, cô khẽ đưa tay che miệng cười, giọng cười giòn tan đầy ý trêu chọc.
Hạ Bình Trăn bất lực cười theo, cúi đầu chạm nhẹ trán mình vào trán cô, đôi mắt lấp lánh nhìn cô, than thở: “Vậy thì phải hoãn lại chuyện ăn táo của em rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây