Bị Giản Chí Quốc đẩy ra, thím Hồ loạng choạng suýt ngã xuống đất. Bà ấy tức điên, nghiến răng mắng: “Bố nào con nấy! Giản Chí Quốc, ông chẳng phải thứ tốt đẹp gì, con gái ông cũng vậy! Hồ Đại Trụ, nếu ông không ra đây ngay, tôi sắp bị người ta đánh chết rồi đây này!”
Nhân lúc này, Giản Anh lập tức bò dậy, trốn sau lưng Giản Chí Quốc. Mẹ cô ta cũng chạy tới ôm chặt lấy con gái, trừng mắt nhìn thím Hồ đang mắng nhiếc.
Lúc này, bí thư Hồ từ trong nhà bước ra, thấy vợ mình đang bị ba người vây lại, liền lớn tiếng hét vào trong: “Lão đại, lão nhị, lão tam! Mau ra đây! Mẹ các con bị đánh rồi!”
Ngay lập tức, ba người đàn ông lực lưỡng lao ra từ trong phòng, giơ tay định đánh thẳng vào mặt Giản Chí Quốc. Ông ta vừa né tránh vừa hét lớn: “Các người dám à? Tôi là đội trưởng đấy! Đánh con gái tôi chưa đủ, còn muốn đánh cả tôi nữa sao? Các người có coi tôi ra gì không?”
Bí thư Hồ hừ lạnh: “Đội trưởng cái gì? Tôi đã cho người đi báo công an rồi! Đợi công an đến, xem ông còn làm đội trưởng được bao lâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây