Ngu Tư Tư “a” lên một tiếng, cố gắng lục lọi trí nhớ. Đáng tiếc, khi đó cô căng thẳng quá, chẳng để ý người ta trông như thế nào, giờ nghĩ lại cũng chẳng hình dung ra nổi.
Cô ảo não nhìn Hạ Bình Trăn, đôi mắt tròn xoe đầy đáng thương: “Em không nhớ nữa… Quan hệ giữa anh với Bí thư Hồ có tốt không?”
Hạ Bình Trăn im lặng một lát, rồi nhàn nhạt nói: “Cũng bình thường thôi. Ông cụ Hồ và ông ấy là người cùng tộc, vì nể mặt ông cụ nên ông ấy có quan tâm đến anh đôi chút.”
Ngu Tư Tư lập tức hiểu ra, gật gù: “Thảo nào!”
Hạ Bình Trăn xoay người lại, đôi mắt phượng sâu thẳm chăm chú nhìn cô. Ngón tay vô thức vuốt nhẹ thành tách trà, giọng trầm thấp nhưng mang theo chút uể oải: “Tư Tư cứ quan tâm chuyện của người khác, chẳng lẽ không có chút hứng thú nào với anh à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây