Bây giờ, cô có không gian làm chỗ dựa, có mô tả trong truyện làm tài liệu tham khảo, lại có những gì cô tận mắt chứng kiến khi tiếp xúc với anh. Cô tin vào con mắt nhìn người của mình.
Ngu Tư Tư nhìn Trần Lan, nghiêm túc nói: “Tuy tôi mới quen anh ấy chưa lâu, nhưng tôi tin vào con người anh ấy.”
Trần Lan thấy cô nói như vậy, cũng đành giấu lo lắng trong lòng, ngập ngừng chúc mừng: “Vậy thì... chúc mừng cậu.”
Ngu Tư Tư cười tươi: “Cảm ơn cậu, Trần Lan. Nhưng mà vẫn chưa định ngày cưới, cậu giúp tôi giữ bí mật nhé?”
Trần Lan gật đầu, lặng lẽ trở về giường mình với vẻ mặt ủ rũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây