Dưới lớp mũ mơ hồ lộ ra những vòng băng trắng quấn quanh đầu. Đôi mắt anh khép hờ, khuôn mặt tái nhợt, đôi môi khô khốc không còn chút huyết sắc.
Nghe thấy giọng của Tiểu Giả, Hạ Bình Trăn mới từ từ mở mắt ra, nhìn Ngu Tư Tư, giọng nói yếu ớt: “Tư Tư, anh đến trễ rồi.”
Đôi mắt to tròn, đen láy của Ngu Tư Tư mở to, ngạc nhiên kêu lên: “Anh sao thế này? Sao lại bị thương nặng như vậy?”
Hạ Bình Trăn khẽ ho một tiếng, giọng bình thản: “Chỉ là vết thương nhỏ thôi.”
Tiểu Giả đứng phía sau không nhịn được, lớn tiếng cãi lại: “Nhỏ cái gì mà nhỏ! Đại ca đi sang thành phố bên, trên đường về gặp cướp. Vì bảo vệ hàng hóa trên xe, anh ấy bị người ta dùng cuốc bổ vào đầu đấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây