Từ Mạt Thế Xuyên Đến 70, Ta Gả Cho Nam Phản Diện Thô Lỗ

Chương 38:

Chương Trước Chương Tiếp

Nói rồi, bà ta kéo tay áo lên, giơ cổ tay ra khoe chiếc vòng sáng loáng.

Giản Tiểu Lệ nhìn chiếc vòng, trong lòng ghen tị lắm, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua: “Ôi, chưa cưới mà đã gọi là con rể rồi hả?”

Bà ta hạ giọng, nheo mắt châm chọc: “Mà nhắc mới nhớ, con rể bà còn đang nợ tiền của thành niên trí thức Ngu đấy nhé! Sao? Có tiền mua vòng bạc mà không có tiền trả nợ à?”

Những người xung quanh cũng hùa theo:“Đúng rồi đấy! Bà đừng trách chúng tôi nói khó nghe, tốt nhất nên khuyên con rể bà trả tiền đi, đừng có nợ mãi như thế!”

Mẹ Giản Anh hừ lạnh một tiếng, bĩu môi: “Ai bảo là không trả? Con rể tôi đã nói rồi, nó có tiền, hôm nay sẽ trả hết cho thanh niên trí thức Ngu!”

Giản Tiểu Lệ cười khẩy: “Đừng nói suông nhé! Lần trước ai cũng bị các người lừa cho một vố rồi. Cả con gái bà nữa, sao lại hùa theo tên kia mà đi lừa cả làng thế?”

Mẹ Giản Anh nổi đóa, trợn mắt, giậm chân mắng: “Giản Tiểu Lệ, bà có vấn đề gì không hả? Định gây chuyện với tôi đấy à? Hay là còn mơ tưởng đến con rể tôi? Cái mặt bà mà cũng đòi tranh với tôi à? Mơ đi!”

Vừa nói, bà ta vừa xắn tay áo lên, hùng hổ chuẩn bị lao vào đánh nhau.

Giản Tiểu Lệ cũng không hề sợ hãi, cười khẩy một cái, đáp trả ngay: “Bà tưởng tôi giống bà chắc? Ai tốt ai xấu gì cũng lôi về nhà!”

Những người xung quanh xôn xao, có vẻ như sắp có một trận ẩu đả.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói hét lên: “Cô thanh niên trí thức Ngu và người yêu cô ấy đến rồi!”

Ngay sau đó, lại có người hò hét tiếp: “Cả Giản Anh và Tưởng Văn Bân cũng đến! Trời ơi! Họ đụng mặt nhau rồi kìa!”

Giản Tiểu Lệ vừa nghe thấy vậy thì hai mắt sáng rỡ.

Chà chà, có tin nóng đây! Đánh nhau làm gì, hóng chuyện này còn vui hơn!

Bà ta lập tức vứt bỏ mẹ Giản Anh sang một bên, không thèm đôi co nữa, vội vã chạy về phía trước xem náo nhiệt.

Lúc này, ở đầu làng, Ngu Tư Tư vừa bước xuống xe, định quay về điểm thanh niên trí thức.

Hạ Bình Trăn đẩy xe đạp đi bên cạnh, có ý định đưa cô về.

Nhưng chưa đi được bao xa, hai người đã chạm mặt Giản Anh và Tưởng Văn Bân.

Đám đông bên kia thấy thế, lập tức ùa đến vây quanh họ, nhanh còn hơn cả giao hàng siêu tốc.

Ngu Tư Tư nhìn thấy Tưởng Văn Bân, trong đầu lập tức hiện lên cảnh anh ta cùng Giản Anh đi mua đồ ở bách hoá.

Mua đồ được thì chắc cũng có tiền trả nợ rồi nhỉ?

Cô bình tĩnh nhìn thẳng vào anh ta, giơ tay ra, giọng dứt khoát: “Trả tiền!”

Giản Anh đang bàn với Tưởng Văn Bân về chuyện mẹ cô ta muốn hai người sớm kết hôn.

Trưa nay, Tưởng Văn Bân chở cô ta từ huyện về, còn mang theo cả đống đồ mua ở bách hoá. Nhìn thấy những thứ đó, mẹ Giản Anh vui đến mức mặt mày rạng rỡ, miệng cứ khen lấy khen để, như thể trước đây chưa từng chê bai Tưởng Văn Bân vậy.

Trước khi đi làm, bà ta còn kéo con gái vào phòng, dặn dò đủ điều, ý bảo nhất định phải giữ chặt người đàn ông có tiền này.

Giản Anh tuy không quá coi trọng tiền của Tưởng Văn Bân, nhưng cũng muốn kết hôn với anh ta.

Thế nên cô ta thuận theo cảm xúc, hẹn anh ta ra ngoài đi dạo, nói về chuyện hôn nhân.

Ai ngờ, vừa mở lời đã gặp ngay Ngu Tư Tư và Hạ Bình Trăn.

Giản Anh lập tức bực mình, sợ họ nghe được chuyện cô ta đang muốn kết hôn nên liền to tiếng hỏi: “Sao đi đâu cũng gặp hai người thế? Đòi tiền, đòi tiền, gặp mặt là đòi tiền! Không thể nói chuyện gì khác được à?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 10%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)