Từ Mạt Thế Xuyên Đến 70, Ta Gả Cho Nam Phản Diện Thô Lỗ

Chương 34:

Chương Trước Chương Tiếp

Hạ Bình Trăn nghe xong, thầm gật đầu. Đúng lúc anh đang đau đầu không biết chiều nay nên đưa Tư Tư đi đâu thì tên nhóc này lại nghĩ nhanh thật.

Mắt Ngu Tư Tư lập tức sáng lên. Đi dạo mua sắm sao? Món khoái khẩu của cô đây mà!

Cô lập tức gật đầu lia lịa, từ khi xuyên vào thân phận Ngu Tư Tư trong sách đến giờ, cô còn chưa được vào cửa hàng bách hoá để xem thử lần nào!

Chiếc váy cô mặc hôm nay cũng là chọn mãi mới tìm được một cái không quá khác biệt với phong cách thời đại này.

Cửa hàng bách hoá có hàng mới, đúng lúc có thể xem thử bây giờ người ta đang chuộng kiểu dáng gì, để tiện sau này lấy ra từ không gian những bộ đồ có phong cách tương tự.

Hạ Bình Trăn bồi thêm một câu: “Chiều nay chẳng phải cậu bận lắm sao? Chúng tôi tự đi được rồi.”

Nói xong, anh còn cố ý liếc Dịch Đông một cái.

Dịch Đông lập tức hiểu ra. Đây là muốn đi hẹn hò, không muốn anh ta làm kỳ đà cản mũi đây mà.

Anh ta âm thầm ghi nhớ điều này để về kể lại cho Tiểu Giả và mấy người kia nghe, nhưng ngoài mặt vẫn cười đáp: “Được thôi, đại ca. Em quen người trong cửa hàng, chút nữa dẫn hai người vào giới thiệu, bảo họ tiếp đón chu đáo, rồi em về bưu điện làm việc.”

“Dù sao cũng không xa, có chuyện gì cứ gọi em một tiếng là được.”

Ngu Tư Tư chẳng để ý đến ánh mắt giao chiến giữa hai người đàn ông.

Cô đang bận suy nghĩ xem bây giờ mình còn thiếu gì mà có thể nhân dịp này bổ sung.

Còn một chuyện nữa... tiền mua đồ lấy từ đâu đây?

Người mà nguyên chủ xuyên vào vốn đã bị Tưởng Văn Bân ghét bỏ chỉ vì không có tiền.

Cuối cùng, chuyện căng thẳng đến mức rơi xuống nước, và cô thì xuyên sách đến đây.

Nếu muốn lấy một số thứ từ không gian của mình một cách hợp lý, cô cần tìm một cái cớ phù hợp.

Đang suy nghĩ cách thực hiện thì bên kia, Hạ Bình Trăn đã đứng dậy.

Ngu Tư Tư theo hai người rời khỏi nhà hàng và đi về hướng cửa hàng bách hoá.

Cửa hàng bách hoá là một trong số ít những tòa nhà hai tầng trong thị trấn.

Vừa bước vào cửa, đối diện là một quầy gỗ hình chữ L. Phía sau quầy là một lối đi đủ rộng cho hai người đi song song, sâu vào bên trong là các kệ gỗ.

Trên kệ bày đầy hàng hóa: nồi niêu, bát đũa, ấm nước, vải vóc...

Bên trên kệ hàng còn dán cả những câu trích dẫn từ chủ tịch.

Gần cửa có một cầu thang dẫn lên tầng hai.

Dịch Đông dẫn Ngu Tư Tư và Hạ Bình Trăn đi thẳng lên đó.

Trên tầng hai có năm chiếc xe đạp “28 đại cương” và ba chiếc máy khâu.

Kệ hàng dựa sát tường trưng bày radio, thuốc lá, rượu và các mặt hàng xa xỉ khác.

Đi đến gần cuối tầng, mới thấy một dãy quần áo vừa mới nhập về.

Có váy trắng, áo sơ mi ngắn tay làm từ vải dệt công nghiệp, sơ mi dài tay...

Nhân viên bán hàng quen biết Dịch Đông không có mặt, anh ta đành ái ngại nhìn Hạ Bình Trăn: “Đại ca, chuyện này...”

Hạ Bình Trăn lắc đầu, ý bảo không sao: “Cậu cứ làm việc đi, để tôi dẫn Tư Tư xem.”

Dịch Đông rời đi, Ngu Tư Tư bắt đầu quan sát kỹ quần áo trên giá treo.

Nói thật, mấy bộ này trong mắt cô quê một cục. Nhưng ở thời đại này, phong cách như vậy lại rất phổ biến.

Muốn hòa nhập, không bị người khác nghi ngờ, cô phải mặc những bộ phù hợp với bối cảnh này.

Tuy nhiên, cũng không phải bộ nào cũng không ưng mắt.

Có một chiếc váy khiến cô cảm thấy khá ổn theo gu thẩm mỹ của thời đại cô sống trước đây.

Đó là một chiếc váy dài màu xanh lá.

Màu xanh giống như quả bơ tươi, trông vừa trẻ trung vừa nổi bật.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 10%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)