Thấy cô ấy sắp đi, Ngu Tư Tư vội vàng giữ lại: “Chờ chút đã.”
Sau đó, cô thúc giục Hạ Bình Trăn lấy đồ trong túi ra: “Hạ Bình Trăn có mua đặc sản ở tỉnh G, cậu cầm một ít mang về ăn nhé.”
Trần Lan nhìn túi thịt bò khô to tướng mà Hạ Bình Trăn dúi vào tay mình, lắc đầu liên tục, từ chối ngay lập tức: “Cái này tôi không thể nhận được. Trong khoảng thời gian chăm sóc cậu, tôi cũng ăn không ít món ngon rồi, làm sao còn có thể lấy cái này nữa chứ?”
“Còn nữa, bây giờ cậu đang mang thai, nên giữ lại mà ăn đi. Tôi coi cậu như em gái mình, làm sao có chuyện chị gái lại lấy đồ của em gái chứ?”
Ngu Tư Tư khẽ cười, dịu dàng nói: “Đã coi tôi là em gái, vậy thì cứ nhận đi. Coi như đây là quà năm mới tôi tặng cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây