“Chẳng phải người mà anh từng kể đã bảo vệ anh sao?” Ngu Tư Tư bỗng nhớ ra cuộc trò chuyện trước đây với Tiểu Giả. Khi đó, anh nói mình buôn bán trên chợ đen trong huyện, nhờ có người bảo vệ nên mới không gặp rắc rối.
Hạ Bình Trăn gật đầu: “Ừ, chính là ông ấy.”
Ngu Tư Tư còn định hỏi thêm, nhưng bụng bỗng réo lên, lời ra đến miệng lại đổi thành: “Có gì ăn không?”
Nghe vậy, Trần Lan đứng dậy đi vào bếp xem xét một lượt, rồi cau mày: “Không có nồi, cũng không có than, không nấu cơm được.”
Hạ Bình Trăn đặt giẻ lau xuống, nói: “Tôi đi qua nhà đội trưởng mượn nồi và tha, nhà ông ấy ở gần đây thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây