“Gâu gâu gâu!”
Tiếng sủa vang lên ngay bên cạnh giường.
Ngu Tư Tư giật mình đẩy Hạ Bình Trăn ra, thò đầu nhìn xuống, liền thấy Tiểu Bạch chẳng biết đã tỉnh từ lúc nào, còn chạy tới bên giường vẫy đuôi sủa ầm ĩ.
Hạ Bình Trăn đen mặt, lạnh giọng nói: “Lẽ ra nên quăng nó ra sân ngủ.”
Ngu Tư Tư bật cười, đấm nhẹ vào vai anh: “Ngủ thôi, mai anh còn phải dậy sớm đi làm nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây