“Trần đại ca, cám ơn huynh!”
Tư Ức Nam nhìn thấy hành động của Tư Nguyên Hải, cũng muốn quỳ tạ ơn Trần Phỉ.
Trần Phỉ nhìn thấy hành động của Tư Ức Nam, không khỏi cười khổ một tiếng, đánh ra một đạo kình khí, đẩy Tư Ức Nam ngồi xuống ghế sau lưng.
“Hai người không cần như thế, ta cũng có tư tâm, còn muốn lúc cần, để cho hai người giúp ta kích hoạt Quỷ Ngọc.” Trần Phỉ cười nói.
“Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, phần ân tình này, chúng ta sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây