Tử Linh Pháp Sư (Dịch)

Chương 46: Lính xương khô a (3)

Chương Trước Chương Tiếp

“Lão đại Dian, chắc chỉ ở quanh đây thôi. Nông trại bên dưới đã bị đốt trụi, nhìn kiểu gì cũng thấy là bút tích của Hessen.”

Vẻ mặt tên cao ngồng cực kỳ dữ tợn: “Thằng ngu này, không biết lớn nhỏ là gì. Rõ ràng là đã đồng ý sẽ đến chỗ hẹn đúng giờ, kết quả lại chẳng thèm nói tiếng nào, xách mông chạy đến chốn thâm sơn cùng cốc này. Má nó, đến cái bóng cũng không thấy đâu!”

Dian thấp tẹt bỗng dừng chân, chăm chú nhìn rừng cây phía trước.

Chóp mũi hắn đột nhiên động đậy: “Hessen chết rồi!”

Tên cao ngồng đơ người: “Sao lại thế được? Chẳng lẽ… là vị pháp sư kia đã ra tay à?”

Sắc mặt Dian âm trầm: “Không thể nào! Việc Ronan đã bị nhốt ở Tinh Giới là sự thật, hắn cũng không có khả năng xuống tay với loại tép riu như Hessen!”

Tên cao ngồng suy nghĩ một lát, nói: “Thế chẳng lẽ là lãnh chúa vùng này? Trong quá khứ, gia tộc Blutfahne đã từng rất huy hoàng nhưng gia chủ hiện nay là một gã rất vô dụng… nghe thiên hạ đồn, vợ gã đã bỏ nhà theo một tên Tử Linh Pháp Sư.”

Dian khẽ lắc đầu.

Hai người im lặng, không nói thêm gì nữa, cùng bước vào trong rừng sồi.

“Thi thể của Hessen đã bị người chôn ở chỗ này!” Vẻ mặt Dian hung ác nham hiểm, nghiến răng nói.

“Chôn trong rừng cây á? Thằng nào lại làm ra chuyện thất đức như này chứ?!”

Tên cao ngồng đảo mắt, ráo rác nhìn quanh.

Đúng lúc này, gã bỗng chỉ về phía xa xa, nói: “Lão đại, mau nhìn kìa. Chỗ kia có một căn nhà gỗ, bé tí!”

Gã hét toáng lên rồi định đi qua.

“Đừng qua đó, Evan Mobley!”

Dian bỗng dưng quát to, ngăn cản hành động lanh chanh của tên cao ngồng.

“Đi theo tao nhanh, đi ngay lập tức!” Dian vừa nói vừa co cẳng lùi ra ngoài cánh rừng.

Evan Mobley không hiểu mô tê gì nhưng vẫn ngoan ngoãn nối gót Dian.

Mãi đến lúc hoàn toàn rời khỏi rừng cây, Evan Mobley mới không nhịn được hỏi: “Tại sao phải lùi lại thế? Tao thấy chúng ta có thể quẳng một mồi lửa đốt trụi nơi này cơ mà! Tao cảm nhận được nơi này tràn đầy sức sống. Nếu ngọn lửa đủ bốc, nói không chừng tao với mày còn có thể tăng tiến dữ dội trên con đường truyền kỳ luôn đấy!”

Dian cũng lộ vẻ mặt xúc động nhưng thoáng chốc hắn lại lắc đầu, nói: “Tao đã nói với mày và mấy đứa trong Huynh Đệ hội rất nhiều lần rồi, phẩm chất quan trọng nhất của Kẻ Phóng Hỏa là khắc chế! Phát tiết dục vọng muốn đốt cháy thì đơn giản đấy nhưng muốn bình yên, không mất cọng lông nào lại không dễ dàng gì đâu.

Nhìn kỹ khu rừng này đi, có thể thấy nó do con người trồng nên. Còn có căn nhà nhỏ kia nữa! Lúc nãy, tao cảm ứng được mùi vị lĩnh vực trong rừng! Rõ ràng có ít nhất một Thầy Tu mạnh mẽ ở quanh đây, e rằng Hessen đã chết trong tay kẻ đó.

Trước khi làm rõ cấp bậc của nó, tao không muốn động chạm với một tên Thầy Tu cấp cao ngay trong lĩnh vực của nó!”

Evan Mobley gãi đầu, không cho là đúng: “Nhưng tao có nghe nói thị trấn Đá Lăn có Thầy Tu mạnh mẽ nào đâu?”

Dian tức giận nhìn gã:

“Cập nhật tình báo cái đã! Tối nay tao với mày ngủ tạm một đêm bên ngoài trước đi, ngày mai vào thành thu thập tình báo, chuẩn bị đầy đủ, lên kế hoạch rồi hành động sau! Hiểu chưa?”

Evan Mobley hậm hực đáp: “Được rồi, mày là lão đại, tao nghe mày hết được chưa!”

Hai người lách qua rừng sồi, bóng lưng dần dần biến mất trong đêm tối.

Bìa rừng, thân hình Matthew lặng lẽ xuất hiện.

Trên vai cậu có một yêu tinh sồi đang ríu rít nói gì đó.

“Hai tên kia chẳng phải hạng người tốt lành gì... rất có thể là đồng bọn của Hessen, thành viên của Hội Huynh Đệ Sương Bạc nhỉ?”

Matthew nhìn lướt qua thanh nhiệm vụ.

Tiến độ của nhiệm vụ giữ gìn: Chưa có cập nhật. Nhưng cậu vẫn không hề lơ là.

Matthew thấy hệ thống không phải vạn năng, chắc chỉ khi nào cậu thu thập đầy đủ tin tức thì nhiệm vụ mới cập nhật tiến độ được.

So ra, cậu càng tin tưởng trực giác của mình hơn.

“Ghi nhớ dáng dấp của hai tên kia chưa?” Matthew hỏi yêu tinh trên vai.

Nó lộ ra vẻ mặt đắc ý rồi ra sức cọ cọ lên tai Matthew, biểu cảm rất chi là hưởng thụ.

...

Hôm sau, sở Trị An.

Bộp!

Hai tờ tranh chân dung trông rất sống động bị đập bộp lên bàn công tác của Brad.

Brad còn đang ăn sáng, nhìn thấy Matthew thì vội vàng quẹt rớt vụn bánh mì trên ria mép, hỏi: “Hai tên này có vấn đề gì à?”

Matthew gật đầu: “Bọn chúng chắc hẳn có dính líu tới thủ phạm phóng hỏa đốt nông trại.”

Brad nhìn bức tranh: “Tôi biết rồi. Tôi sẽ tập trung nhân thủ âm thầm theo dõi chúng, nếu chúng thật sự có vấn đề gì thì tôi sẽ gô cổ chúng ngay!”

“Có điều, hôm nay là ngày đầu tiên diễn ra chợ phiên tết Xuân Tri, trong trấn rất đông đúc, tôi phải ưu tiên đảm bảo an toàn của dân chúng đã.”

Matthew tỏ vẻ đã hiểu.

Cậu hoàn toàn không lo Brad sẽ đánh đấm thua hai gã đó. Vị đội trưởng đội phòng vệ này tuổi còn trẻ mà đã là chiến sĩ cấp 3 đỉnh phong, một mình đấu với Hessen cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)