Đêm khuya mười ngày sau, Tần Mệnh ngồi xếp bằng trên tảng đá cao lớn bằng hai người, điện mang toàn thân chạy tán loạn, điện quang chói mắt rậm rạp chằng chịt, chiếu sáng khu rừng già tối tăm, hắn cau mày, khí thế tăng lên. Hai tay lưu loát làm ra những cử chỉ khác nhau, dẫn dắt linh lực toàn thân ngưng tụ lôi điện, tầng tầng lớp.
Hồ quang đáng sợ càng ngày càng kịch liệt, cơ hồ muốn hoàn toàn bao phủ Tần Mệnh.
- Tử Điện Cuồng Xà! Đoạn thứ bảy, Lôi Xà Khiếu!
Tần Mệnh đột nhiên quát khẽ, lôi điện gần như sôi trào trong nháy mắt được phóng thích, không khống chế được chạy loạn toàn thân, trong nháy mắt hội tụ thành một con lôi xà tráng kiện, quấn đầy toàn thân Tần Mệnh, đầu rắn ngẩng cao, nhìn thấy mà giật mình, bộ dáng lôi xà sống động như thật, sáng đỏ chói mắt, nó trông như vật sống quấn quanh toàn thân Tần Mệnh, đầu rắn ngân vang rít gào sắt bén kinh người.
Tử điện cuồng xà, ngưng mà không tan!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây