Hai tay hai chân của đối phương đều bị phế bỏ, nằm sõng soài trong vũng máu trên mặt đất.
Mà cách đây không lâu, đối phương còn ở trong sân nhỏ có hàng rào, cùng mình cười nói chơi cờ.
Thời gian trôi qua chỉ trong chớp mắt...
Lý Hạo nhỏ giọng nói: “Có thể tha cho bọn họ không?”
Khóe miệng của thanh niên áo tím nở nụ cười: “Dựa vào cái gì, dựa vào ngươi sao, hình như ngươi vẫn chưa hiểu rõ tình hình...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây