“Sau này nếu ngươi lại vào Đại Hoang Thiên, nhất định phải đến thăm chúng ta.” Cơ Vân Nguyệt lau nước mắt nói.
Cơ Vân Thanh và những người khác cũng luyến tiếc không thôi.
“Ta sẽ.” Lý Hạo gật đầu, sau đó tạm biệt họ.
Nhìn bóng lưng thiếu niên rời đi, Cơ Vân Thanh thì thầm: “Ngoài tổ tiên ra, dường như Cơ gia ta đã mất đi một vị thánh nhân tương lai.”
“Tam ca nói cho hắn mười năm, hắn có thể cùng ta kề vai chiến đấu, lúc đó ta thấy thời gian tam ca nói quá ngắn, giờ ta lại thấy thời gian tam ca nói quá dài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây