“Hai vị, ba phút nữa có thể ăn được rồi.” Lý Hạo cười nói.
Tiếp xúc lâu rồi, Lý Hạo vũng đã đổi cách xưng hô, với Lý Mục Hưu thành nhị gia, Phong Ba Bình thì là Phong lão, mà hai lão già cũng đặt cho Lý Hạo một cách xưng hô mà bọn họ cho rằng rất sinh động:
Chuột con.
“Tay nghề của chuột con càng ngày càng tốt, lão già ta câu cá nửa đời, sớm đã ngán ngẩm thịt cá, chỉ có cá do chuột con làm, ta mới ăn được.”
Phong Ba Bình cười ha ha, hai tay áo phất phất, ngồi xuống tảng đá lớn bên cạnh nồi, lòng bàn tay vung lên, trong tay xuất hiện chén ngọc và đũa ngọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây